Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi
Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi
Với điệu bolero chầm chậm mà da diết, bao năm qua bài hát vẫn luôn có một chỗ đứng vững chắc trong lòng của khán giả yêu nhạc. Đó chính là bài hát quen thuộc có tên Nếu Anh Đừng Hẹn, một sáng tác của nhạc sĩ Lê Dinh.
Nhạc sĩ Lê Dinh
Có lẽ tôi nói như vậy cũng không hoàn toàn là đúng, vì trong tờ nhạc được in khi phát hành, bản nhạc được ký tên là Lê Dinh - Dạ Cầm. Dạ Cầm chính là bút danh của nhóm nhạc nổi tiếng Lê Minh Bằng, thành viên bao gồm nhạc sĩ Lê Dinh, Minh Kỳ và Anh Bằng. Vậy, nếu để nói một cách chính xác thì có lẽ bản nhạc này được sáng tác bắt đầu bởi nhạc sĩ Lê Dinh, và hai nhạc sĩ còn lại của nhóm đã cùng với ông góp phần chỉnh sửa, thêm bớt để cho bản nhạc hoàn chỉnh hơn khi ra mắt khán giả, nên bản nhạc mới được ký tên như vậy.
Hoặc có lẽ bản nhạc đúng là một sáng tác riêng của nhạc sĩ Lê Dinh, và ông ký thêm tên Dạ Cầm với ngụ ý ông chính là một thành viên của nhóm, hay nói cách khác là đưa bút danh của nhóm gần gũi hơn với khán giả yêu nhạc.
3 nhạc sĩ Anh Bằng - Minh Kỳ - Lê Dinh (từ trái sang)
Tất cả điều đó cũng chỉ là phán đoán của một mình tôi khi nhìn thấy cách ký tên trong tờ nhạc của ca khúc Nếu Anh Đừng Hẹn. Những điều đó dù là đúng, hay là sai thì có một điều mà chúng ta không thể phủ nhận là nhạc sĩ Lê Dinh là (hoặc là một trong số) người đã tạo nên bản tình ca buồn vương bất hủ này:
Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi
Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi
Đếm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình
Mà đành quên sao, anh giờ đành quên sao?
Tình mình hôm nao đâu ngỡ rằng chiêm bao
Nhớ thương ôi là bao?
Bài hát như là lời tâm sự của một cô gái khi tình yêu mà cô đã dành cả tấm lòng gửi trao đã vỡ tan theo thời gian. Chàng trai, người mà cô yêu thương có lẽ đã rời xa cô từ rất lâu, rất lâu rồi nhưng lòng cô vẫn luôn không thể ngừng thổn thức - “Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi/ Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi” - Vì tình yêu một khi đã gửi trao đi thì mấy ai có thể dễ dàng mà quên đi được người mình yêu. Cô cũng vậy, cô vẫn rất nhớ anh, nhớ những kỷ niệm mà hai người đã từng có, nhớ về dĩ vãng xa xôi của ngày ấy mỗi đêm về.
Mời quý vị nghe lại ca khúc “Nếu Anh Đừng Hẹn” Trình bày: Mỹ Thể
Bấm vào giữa hình trên để nghe “Nếu Anh Đừng Hẹn” Trình bày: Mỹ Thể
Mời quý vị nghe lại ca khúc “Nếu Anh Đừng Hẹn” Trình bày: Giao Linh
Bấm vào giữa hình trên để nghe “Nếu Anh Đừng Hẹn” Trình bày: Giao Linh
Bao nhiêu kỷ niệm là bấy nhiêu tâm tư, tình cảm mà cô đã chân thần gửi trao anh. Thế nhưng điều cô nhận lại được là gì đây? là sự quên lãng của anh sao? Tại sao? “Anh giờ đành quên sao?” Tình yêu ấy của anh và cô đã từng đẹp như thế kia mà, đã từng tràn ngập niềm vui, tràn ngập hạnh phúc kia mà!? Cô vẫn chưa từng nghĩ đến rằng chuyện tình mình sẽ qua nhanh như là một giấc chiêm bao, nhưng hiện thực đã chứng minh điều đau lòng đó. Giờ đây, tình yêu đã cách xa, chỉ còn lại một mình cô cùng với nỗi “nhớ thương ôi là bao?”
Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời
Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay em buồn khẽ nói
"Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe em
Chiều kia sẽ vơi vạn màu hoa sẽ phai.
Tình ta sẽ không bạc màu như nắng hoa
Và đẹp như ước mơ”.
Càng nhớ, càng thương thì kỷ niệm lại càng ùa về trong tâm hồn cô. Cô nhớ, nhớ vô cùng, nhớ lắm cái ngày mà anh và cô chia tay. Cô tiễn anh trong ánh “chiều phai cuối trời”, cả một trời như nhuốm một màu u buồn vì hai người yêu nhau lại phải cách xa nhau. Và lúc đó, cô đã tin rằng anh cũng buồn, cũng luyến lưu không muốn xa rời như là cô. Anh còn nói với cô những lời hứa hẹn ngọt ngào, rằng “mình yêu nhau mãi suốt đời nghe em”, rằng cho dù “chiều kia sẽ vơi, vạn màu hoa sẽ phai” thì “tình ta sẽ không bạc màu như nắng hoa”, mà sẽ luôn “đẹp như ước mơ”...
Cô đã tin, đã yêu và vẫn luôn đợi chờ, ngóng trông bóng hình anh trở về. Nhưng “tiếc thay rằng thời gian không ngủ trên môi”, anh đã đi, đi mãi chẳng quay trở lại nữa rồi. Khoảng cách xa xôi có lẽ đã giết chết tình yêu đẹp như mơ mà anh từng hứa hẹn, cũng đã làm nhạt phai đi bóng hình cô nơi trái tim anh.
Tiếc thay rằng thời gian không ngủ trên môi
Lỡ xa rồi tình chung sẽ trắng như vôi.
Đã thương nhau rồi thì quên sao đành
Một người đêm thâu mong một người nơi nao
Còn gì cho nhau hay chỉ là thương đau
khắc ghi vào lòng nhau.
Mời quý vị nghe lại ca khúc “Nếu Anh Đừng Hẹn” Trình bày: Như Quỳnh
Bấm vào giữa hình trên để nghe “Nếu Anh Đừng Hẹn” Trình bày: Như Quỳnh
Mối “tình chung” của anh và cô giờ đây có lẽ “sẽ trắng như vôi” vì đã “lỡ xa rồi”, giờ đây có lẽ chỉ là mối tình đơn độc của một mình cô với nỗi nhớ, niềm thương và sự xót xa nơi cõi lòng mà thôi.
Nhưng biết phải làm sao hơn được đây? Chấp nhận thôi, nhưng dù cho cô có chấp nhận sự thật phũ phàng này thì cô cũng không thể cản ngăn lòng mình thôi nhớ về anh, vì “đã thương nhau rồi thì quên sao đành”. Cô vẫn như thế, vẫn âm thầm, lặng lẽ trong “đêm thâu mong một người nơi nao”. Nhưng cô cũng biết, cũng hiểu vô cùng rằng tình yêu ấy đã thực sự vỡ tan theo bước chân người ra đi ấy. Và giờ đây họ cũng chẳng còn lại gì cho nhau nữa rồi, có hay có lẽ cũng chỉ còn “là thương đau khắc ghi vào lòng nhau”.
Nhẹ nhàng, tha thiết, xót xa và tiếc thương, đó chính xác là những cảm xúc của tôi khi nghe Nếu Anh Đừng Hẹn của nhạc sĩ Lê Dinh (- Dạ Cầm).
Và còn một điều nữa tôi vẫn luôn thắc mắc, là tại sao những người nhạc sĩ (đa phần) là phái nam lại có thể hiểu và viết nên những bài hát về tâm tư của phụ nữ lại hay và cảm động đến như vậy? Vì họ là những con người có cảm xúc nhạy cảm hơn người khác ư? Vì họ là những con người dễ rung cảm ư? Hay là vị họ quá tài năng?... Có thể những điều đó chính bản thân họ cũng không thể lý giải được cũng nên.
Thôi thì tôi và các bạn cứ việc làm khán giả, cứ việc nghe và cảm nhận và lưu giữ nó trong tim thôi. Dù những điều khác tôi không thể biết nhưng có lẽ có một điều là tôi chắc chắn là họ sẽ vui và hạnh phúc lắm nếu có những người khán giả yêu nhạc như là chúng ta. Và chắc rồi, nhạc sĩ Lê Dinh cũng đang vui lắm khi mà chúng ta đến tận bây giờ vẫn đang nghe Nếu Anh Đừng Hẹn như lúc này.
Lời bài hát “Nếu Anh Đừng Hẹn” Tác giả: Lê Dinh
Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi
Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi
Đếm bao kỹ niệm là bao nhiêu tình
Mà đành quên sao, anh giờ đành quên saỏ
Tình mình hôm nao đâu ngỡ rằng chiêm bao
Nhớ thương ôi là bao?
ĐK:
Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời
Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay em buồn khẽ nói
Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe anh
Chiều kia sẽ vơi và màu hoa sẽ phai
Tình ta sẽ không nhạt màu như nắng mai
Mà đẹp như ước mơ
Tiếc thay rằng thời gian không ngủ trên môi
Lỡ xa rồi tình trường sẽ trắng như vôi
Đã thương nhau rồi thì quên sao đành
Một người đêm thâu mong một người nơi nao
Còn gì cho nhau hay chỉ là thương đau
Khắc ghi vào lòng nhau?
ĐK
Tiếc thay rằng thời gian không ngủ trên môi
Lỡ xa rồi tình trường sẽ trắng như vôi
Đã thương nhau rồi thì quên sao đành
Một người đêm thâu mong một người nơi nao
Còn gì cho nhau hay chỉ là thương đau
Khắc ghi vào lòng nhau?
Lối Cũ biên soạn