Cảm nhận ca khúc "Ai Buồn Hơn Ai?" (Hoàng Thi Thơ) - "Đôi người đôi ngã, ta buồn như nhau..." _ Lối Cũ

Trong những ngày cuối đời, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ ví cuộc sống của mình như một ông tiên, rất là thong dong tự tại. Chỉ có điều là tiên thì không vướng bụi trần, nhưng ông thì lại không dứt được với những rung động của cuộc sống. Ông rung động với những cảnh vật thân quen nhất, những bản nhạc thân quen nhất và cả những con người xa lạ mang trong mình những nỗi niềm riêng. Ông vẫn muốn viết nhạc, viết đến hơi thở cuối cùng. Ông muốn truyền những rung động của mình vào âm nhạc, truyền những nỗi niềm riêng của những con người xa lạ mà cũng dường như thân quen ấy, vào âm nhạc của ông. Ông không muốn phụ lòng trao gửi của bất kì một ai - đặc biệt là những con người yêu nhạc.

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ

Vì lẽ đó khi nghe ca khúc “Ai Buồn Hơn Ai?” của ông. Tôi cảm nhận như rằng ông đã chứng kiến cả ngàn cuộc chia ly của những người có tình. Và dường như cả ông cũng đã từng trải qua những cảm xúc ấy. Nên câu chuyện chia ly trong bài hát mới được ông diễn tả một cách chân thực, và “đời” đến như vậy:

“Thuở ấy quen nhau trên đường thanh vắng,

Trong nắng thu sang, hay mùa trăng sáng

Chưa tròn duyên thắm nhưng đường chia đôi,

Nhưng tình xa xôi ...

Họ chỉ mới vừa mới “quen nhau trên đường thanh vắng”, cũng chỉ mới gặp gỡ được đôi lần “trong nắng thu sang”  hay một “mùa trăng sáng”. Duyên tình còn chưa kịp thắm thì đường đã phải chia đôi, mối tình vì thế cũng đành phải “xa xôi”.

Mời quý vị nghe lại ca khúc “Ai Buồn Hơn Ai?” Trình bày: Hương Lan

Bấm vào giữa hình trên để nghe “Ai Buồn Hơn Ai?” Trình bày: Hương Lan

Mời quý vị nghe lại ca khúc “Ai Buồn Hơn Ai?” Trình bày: Cẩm Ly

Bấm vào giữa hình trên để nghe “Ai Buồn Hơn Ai?” Trình bày: Cẩm Ly

Trong giờ phút chia ly ấy, đôi trẻ cầm tay nhau không khỏi bịn rịn và lưu luyến. Cô gái đã không kìm được lòng mà thốt ra câu hỏi “Ai buồn hơn ai?

Cầm lấy tay nhau em buồn khẽ nói:

"Rồi lúc chia tay, đôi người đôi ngã,

Đôi người đôi ngã,

Ai buồn hơn ai? Ai buồn hơn ai?"

 

Trời làm chia ly những khi còn chung vui,

Mùa đông đã tới giữa khi Thu chưa đi

Trời cho nước mắt khóc khi cùng chia ly

Những khi gặp gỡ ấy khi phân kỳ....

Niềm vui chưa tròn thì nỗi buồn của sự chia ly đã xâm lấn trong cõi lòng của họ. Mùa Thu trong lòng họ cũng lạnh buốt như thể là “mùa đông đã tới”, giọt nước mắt vương vấn cũng tự nhiên như “trời cho” mà rơi xuống. Cái nỗi đau đó nhạc sĩ miêu tả sao mà khiến ta đau lòng đến thế, nhó chỉ nhẹ nhàng thôi, nhưng là nhẹ nhàng một cách buốt giá. Như cái lạnh thấu xương của mùa đông, bất chợt ùa về mà không cho con người thời gian để chuẩn bị, nên vì thế mà càng thấm thía thêm cái sự buốt giá đó.

Rồi lúc xa nhau tâm hồn xao xuyến,

Anh nói với em, khi lòng heo hút

"Đôi người đôi ngã, ta buồn như nhau,

Ta buồn như nhau.”

Chàng trai cũng không thể ngăn được sự “heo hút” trong cõi lòng của chính mình. Để rồi chua xót trong giây phút chia ly rằng “đôi người đôi ngã, ta buồn như nhau”.

Theo ý kiến riêng của tôi thì có thể mỗi người họ, và cả mỗi chúng đều mang trong lòng một nỗi buồn như nhau, một nỗi nhớ như nhau. Nhưng cách họ thể hiện ra nó sẽ hoàn toàn khác nhau. Đôi khi có người cứ mãi chìm đắm trong nỗi buồn biệt ly đó, chìm đắm mãi trong nước mắt hằng đêm không thể thoát ra được. Và cũng có người lấy nó làm động lực, và bằng mọi cách sẽ tìm lại niềm vui ngày xưa ấy. Vậy thì theo bạn “ai buồn hơn ai?”

 

Lối Cũ biên soạn