Mưa Trên Biển Vắng là một bài hát nổi tiếng của nhạc sĩ Nhật Ngân, được ông viết lời Việt dựa trên một ca khúc nhạc Pháp có tựa đề Je ne pourrais jamais t’oublier (tạm dịch là Em không bao giờ có thể quên anh).
Bài hát ấy là một bản tình ca nhạc Pháp được Emil Dimitrov và Patricia Carli sáng tác vào năm 1970, và đã được nữ ca sĩ nổi tiếng Nicoletta thu âm, nhưng lại không được nổi tiếng như mong đợi. Phải đến năm 1980, khi ca khúc này được nhà Paul Mauriat soạn thành một bản nhạc không lời thì lại được giới thưởng nhạc vô cùng yêu thích. Và cùng với sự nổi tiếng đó, người ta lại như một thói quen tìm lại bản nhạc cũ đã thu âm của 10 năm trước đó mà thưởng thức.
Nhạc sĩ Emil Dimitrov
Khi bản nhạc đã trở nên nổi tiếng ở Pháp, nó vượt cả không gian mà lan tỏa đến cả Châu Á. Ở Việt Nam nó cũng trở thành một hiện tượng đặc biệt trong làng nhạc Việt khi có đến hai bài hát được viết lời từ bài hát này, và đều từ những nhạc sĩ vô cùng tên tuổi là Phạm Duy và Nhật Ngân. Với nhạc sĩ Phạm Duy, ông viết lời nhạc vào cuối những năm của thập niên 1980 và đặt tựa đề là Nhớ Anh Mà Thôi - Bài hát này của Phạm Duy so với Mưa Trên Biển Vắng của nhạc sĩ Nhật Ngân thì được dịch sát với lời hát của bản nhạc gốc hơn. Tuy nhiên, khách quan mà nói thì Mưa Trên Biển Vắng lại phổ biến và được công chúng đón nhận nhiều hơn.
Mời quý vị nghe ca khúc “Mưa Trên Biển Vắng” Trình bày: Ngọc Lan
Bấm vào giữa hình trên để nghe “Mưa Trên Biển Vắng” Trình bày: Ngọc Lan
Mưa Trên Biển Vắng của nhạc sĩ Nhật Ngân dường như đã trở thành một bài hát độc lập và nổi tiếng tách hoàn toàn khỏi bản gốc đối với những người yêu nhạc vậy. Với những người đã biết bài hát gốc thì lời hát Mưa Trên Biển Vắng lại hoàn toàn mang một sắc màu khác, chỉ là trên nền nhạc đó và ý nghĩa, thông điệp là giống nhau, rằng “Dù chúng mình có chia tay, có rời xa nhau mãi mãi, nhưng em sẽ không bao giờ quên anh”. Còn với những người chưa hề biết đến bản gốc, người ta lại mê đắm vào tài năng của người nhạc sĩ tài năng ấy và đắm chìm trong cảm xúc tuyệt vời mà ông đã mang lại.
Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm
Ôi biển vắng đêm nao tình trao êm đềm
Cơn sóng nào khơi lên nỗi đau trong em bao nhiêu chiều
Lang thang một mình
Một không gian tĩnh lặng, buồn đến miên man cả cõi lòng, ngay từ những câu hát đầu tiên đã hiện ra một cách rõ ràng bởi cơn mưa nhè nhẹ rơi trên “biển xưa âm thầm”. Trong miên man nỗi buồn ấy, những ký ức tươi đẹp của ngày xưa lại tràn về trong lòng người con gái ấy. Cô nhớ, nhớ vô cùng, cũng trên bờ biển vắng này người mà cô thương “đêm nao tình trao êm đềm”. Nhưng giờ phút này, tất cả đã chỉ còn lại trong quá khứ xa xôi, nơi này chỉ còn lại một mình cô cùng “cơn sóng nào khơi lên nỗi đau trong em, bao nhiêu chiều lang thang một mình”.
Mời quý vị nghe ca khúc “Je ne pourrais Jamais T'oublier || Mưa Trên Biển Vắng” Trình bày: Thuỳ Dung
Bấm vào giữa hình trên để nghe ““Je ne pourrais Jamais T'oublier || Mưa Trên Biển Vắng” Trình bày: Thuỳ Dung
Cô cứ một mình nơi đây còn mãi “ngồi ôm kỷ niệm”. Lặng nhìn bờ cát quen thuộc, cô kiếm tìm những bước chân ngày nào mà họ đã cùng nhau dùng tình yêu mà ghi dấu lại. Nhưng làm sao mà có thể nhìn thấy được khi “sóng đã xoá nhoà những bước đi”, khi “anh giờ đã như mây dạt trôi phương nào” - khi anh đã biến mất khỏi tầm mắt, khỏi cả cuộc đời của cô mà chỉ để lại cho cô mỗi nỗi buồn và niềm nhớ về cái mà người ta hay gọi là quá khứ.
Anh giờ đã như mây dạt trôi phương nào
Em còn mãi nơi đây ngồi ôm kỷ niệm
Ôi cát mềm đêm nao bước chân đôi ta in hằn
Sóng đã xoá nhoà những bước đi
Giờ thì cô nhận ra rằng, muôn đời tình yêu vẫn như “bóng mây ngàn năm vẫn bay”. Những “cánh mây giang hồ” ấy sẽ không vì ai, hay điều gì mà dừng chân ghé lại, chúng cứ như thế, cứ mãi “ngày tháng lênh đênh bờ bến nơi đâu” - Như là chính anh vậy, anh cứ như làn mây ấy, cứ đi, đi mãi, đi mà không ngoái đầu nhìn lại, đi mà không hề để ý rằng tình yêu của cô vẫn nơi đây, vẫn “mãi luôn chờ mong” bước chân anh quay trở về.
Tình như bóng mây ngàn năm vẫn bay
Mây ơi mây hỡi cánh mây giang hồ
Ngày tháng lênh đênh bờ bến nơi đâu
Biết chăng tình em mãi luôn chờ mong
Có thể làm gì khác hơn nữa bây giờ, ôm “nỗi buồn như mây kính che đôi ta bao ngày”, ôm nỗi “cô đơn lạnh lùng” tận nơi đáy lòng cô tự hỏi rằng “bao ngày tháng nên thơ tình yêu đâu rồi”? Tình yêu của cô và anh cũng đã từng một thời tươi đẹp biết bao, hạnh phúc biết bao… Nhưng giờ đây, chính bản thân cô cũng không thể nào tìm lại được những ngày tháng cũ đã từng vui, đã từng dạt dào hạnh phúc ấy nữa, bởi vì anh, người mà cô yêu thương hết lòng đã rời xa, mang theo tình yêu ấy “xa xăm mù khơi phương trời”.
Bao ngày tháng nên thơ tình yêu đâu rồi
Nay tình đã xa xăm mù khơi phương trời
Ôi nỗi buồn như mây kính che đôi ta bao ngày
Cô đơn lạnh lùng
Anh còn nhớ hay quên tình xưa êm đềm
Anh còn nhớ hay quên vòng tay ân tình
Son phấn nào xui anh lãng quên đi bao kỷ niệm
Bên nhau với tình yêu ngất ngây
Cô cũng không thể nào biết được rằng “Anh còn nhớ hay quên tình xưa êm đềm/ Anh còn nhớ hay quên vòng tay ân tình?”. Hỏi để mà làm gì, nhớ để mà làm gì, chắc cũng chỉ là một mình cô nhớ, một mình cô thương, rồi chỉ một mình cô phải quằn quại cõi lòng trong nỗi đau của chính cô mà thôi. Có lẽ “son phấn nào” đã “xui anh lãng quên đi bao kỷ niệm” - sự thật đau lòng mà có lẽ cô không muốn cũng phải nghĩ đến, anh đã có người khác, anh với người ta “bên nhau với tình yêu ngất ngây”, và cũng vì thế mà anh quên cô đi một cách vô tình và lạnh lùng khiến cho cô phải một mình với nỗi đau, nỗi cô đơn đến xé lòng.
Bấm vào giữa hình trên để nghe “Mưa Trên Biển Vắng” Trình bày: Như Quỳnh
Nhưng dẫu cho có như thế nào đi chăng nữa thì cô vẫn như vậy, vẫn dại khờ mà đợi chờ anh, mà yêu anh - “Người yêu dấu ơi tình em vẫn xanh/ Anh ơi phương đó biết chăng em chờ”. Cô cứ đợi, cứ chờ và cứ yêu trong vô vọng. Từng ngày, từng ngày như thế vẫn lặng lẽ trôi qua, cô cũng lặng lẽ sống với nỗi nhớ, “với bao sầu thương kín dâng hồn em”.
Người yêu dấu ơi tình em vẫn xanh
Anh ơi phương đó biết chăng em chờ
Ngày tháng cô đơn lặng lẽ đi qua
Với bao sầu thương kín dâng hồn em
Đến cuối cùng thì vẫn vậy mà thôi, tình yêu ấy vẫn chỉ như là “bóng mây ngàn năm vẫn bay”. Cô hiểu, cô biết anh sẽ mãi chẳng bao giờ trở về cùng cô như ngày xưa. Nhưng cô cũng không thể hiểu được cõi lòng của mình, cô không thể ngừng nhớ, ngừng yêu và ngừng đợi chờ, ngừng hy vọng rằng một ngày nào đó anh sẽ trở về bên cô. Hai người sẽ lại cùng cầm tay nhau ghi dấu những bước chân trên bờ cát, trên bờ biển thân quen… Sẽ lại yêu nhau như chưa bao giờ cách xa, chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra…
Tình như bóng mây ngàn năm vẫn bay
Mây ơi mây hỡi cánh mây giang hồ
Ngày tháng lênh đênh bờ bến nơi đâu
Biết chăng tình em mãi luôn chờ mong
Mưa Trên Biển Vắng gắn liền với tên tuổi của ca sĩ Ngọc Lan. Cả hai đến với nhau và đi cùng nhau như là một định mệnh không thể tách rời. Khi nhắc đến bài hát người ta sẽ nhớ ngay đến Ngọc Lan và ngược lại.
Nhạc sĩ Nhật Ngân cũng kể lại rằng lúc đó trung tâm Mây Production đưa bài nhạc Pháp mang tên Je n’pourrai jamais t’oublier để nhờ ông soạn lời Việt. Sau khi hoàn thành và đặt tên là Mưa Trên Biển Vắng, ông đã đưa cho Ngọc Lan, và sau khi xem qua, cô nói rằng bài hát mang đúng tâm sự của cô khi đó, giống như là bài hát được viết riêng cho chính mình vậy.
Ban đầu ông chỉ nghĩ là Ngọc Lan chỉ nói xã giao vậy để gây cảm tình thôi, nhưng sau khi nghe Ngọc Lan hát xong, ông mới thực sự tin rằng bài hát đúng là tâm trạng của cô, bởi vì cô hát Mưa Trên Biển Vắng quá cảm xúc và nhập tâm hoàn toàn vào từng lời hát. Có lẽ đó chính là cái mà người ta vẫn hay gọi là định mệnh không thể tách rời.
Lối Cũ biên soạn